Một mùa Thu nữa đã về

18:30 chiều thứ Hai, ngày 10/9/2018: hương Hoa sữa lại bắt đầu thoang thoảng trong không gian.

Vậy là 3 buổi chiều liên tục (8, 9 và 10/9/18) tôi đón hương hoa trong không khí; và chợt mỉm cười với mình: một mùa Thu nữa đã về!. Chẳng biết là mùa Thu đã về với tôi, hay tôi đang về với mùa Thu.

Tap-but-1.jpg

Ngày tôi còn học lớp 6, anh tôi từng đọc tôi nghe bài Nhớ Thu của Đinh Hùng trong một đêm hè. Đọc vài lần; và tôi thuộc; thuộc từ đó đến giờ!. Chiều nay, tôi tự cười vì một liên tưởng vẫn vơ. Hàng dương nơi bờ kênh Rạch ông Bảy bỗng gợi tôi nhớ:

“Thu năm nay tôi lại đi trên con đường vắng này! 
Nghe từng chiếc lá rơi trên bờ cỏ.
Những cây Liễu xanh đứng buồn như những nàng cung nữ thời xưa;
và trong vườn nhà ai thấp thoáng Hoa phù dung buổi sáng nở trắng như một linh hồn còn trẻ!
....”

Quả là khập khiễng khi liên tưởng hàng Dương với hàng Liễu bên hồ. Nhưng mà quả thật trong ráng nắng còn sót lại cuối ngày trên những tảng mây; và campus vừa lên đèn như chiều nay; hàng Dương bên Rạch ông Bảy quả cũng có dáng của Liễu đang chải tóc trong gió Thu.

Lieu1.png

 

Lieu3.png

 

Lieu4.png

 

Có lẽ là vì campus Tân Phong quá xanh; xanh mỗi ngày; nên không ai để ý được có bao nhiêu lá vàng rụng!; và vì thế, không thấy được Thu về qua “lá Thu kêu xào xạc”; mà chỉ cảm nhận được Thu về khi hương Hoa sữa bắt đầu thoảng đó-đây.

Tap-but-2.jpg

 

Tap-but-5.png


Hoa sữa chỉ có một cây, trong một campus mênh mông. Phải chăng do vậy mà hương Hoa bỗng trở thành “Đìu hiu tiếng Thu, từng âm gieo trong hồn người!”. Không biết bao hoài ức, cung bậc mùa Thu đã về với người khi hương Sữa lại phiêu du trong gió; lang thang qua các tòa nhà!.

Tap-but-3.jpg

 

Tap-but-4.jpg


Mong người, hãy một lúc nào đó tạm bỏ mặc máy tính, quên đi điện thoại thông minh cầm tay, máy nghe nhạc; hay những đàm thoại chằng chịt qua viễn thông; bước ra ngoài, hít-thở không khí trong lành của campus, nhìn hoa-cỏ và nghe hương Hoa sữa, hương của đất trời đang về trong gió Thu.